Con Đường Giêsu

Fri,05/05/2023
Lượt xem: 905

 

Con Đường Giêsu

(Cv 6,1-7; Tv 32; 1Pr 2,4-9; Ga 14,1-12)

Trong bài hát “Và con tim đã vui trở lại”, nhạc sĩ Đức Huy viết: “Tìm một con đường, tìm một lối đi, ngày qua ngày, đời nhiều vấn nghi…”. Con người tiến bước trên những nẻo đường, không chỉ trên những con lộ thuộc bình diện không gian thời gian mà cả trên bình tâm linh. Tự con người đã là một lối dẫn cho chính mình vì nó được tạo dựng theo và giống hình ảnh Thiên Chúa để tìm về trong sự hiệp thông trọn vẹn với Hoá Công. Tuy nhiên, con người không khỏi khắc khoải và vấn nghi để trên hành trình của mình: tìm một con đường, tìm một lối đi… Các môn đệ cũng “xao quyến”, và Chúa Giêsu cho họ sự bình tâm với niềm tin vào Thiên Chúa. Quả thực, nơi Đức Giêsu, Thiên Chúa làm người, con người tìm được CON ĐƯỜNG dẫn tới sự thành toàn trong ơn gọi nhân linh của mình.

Giêsu, Đường dẫn tới sự sống thật[1]

Chưa có ai giám khẳng định mình là con đường, có chăng người ta chỉ giám làm kẻ chỉ lối, nẻo bước. Các hiền nhân cũng chỉ nhận mình là “bà đỡ”, “ngón chỉ mặt trăng”. Chỉ nơi Đức Giêsu Kitô, Thiên Chúa thành nhân, Đấng không chỉ dẫn đường, chỉ lối mà chính là Con đường đảm bảo cho con người khỏi mông lung lạc nẻo. Người nói: “Ta là đường” (Ga 14,6). Đây là một thực tại, vì đó là con đường dẫn tới cùng đích: “nhờ Người mà chúng đến cùng Chúa Cha” (Ga 14,6; Ep 2,18). Bởi vậy, Đức Giêsu khẳng định thêm: “Ta là chân lý và là sự sống” (Ga 14,6), và như thế Người vừa chính là con đường vừa là đích điểm. Con đường xét theo nhân tính và cùng đích xét theo thần tính. Vì thế, trong tư cách con người, Đức Giêsu nói: “Ta là đường”, và trong tư cách Thiên Chúa, Người khẳng định: “là chân lý và là sự sống”. Như thế, với Đức Giêsu, chúng ta không phải đăng trình với sự “xao xuyến”, sợ lạc nẻo, không sự con đường cụt, vì Người chính là Đường và là cùng đích. Tiến bước trên con đường Giêsu, chúng ta đang đi về cùng đích của hành trình, vì Người là “Đấng khai mở và kiện toàn” hành trình đức tin. Vậy nên, điểm đến của con đường là cùng đích mà con người khắc khoải đăng trình. Điểm đến của mọi con đường là “Nhà”, là Nước Chúa, là chính Chúa. Đó là cùng đích của hành trình chúng ta. Trên con đường tới đích điểm này, con người khát mong chân nhận chân lý và sự sống.

Nơi Đức Giêsu – Ecce Homo, chúng ta nhân ra chân lý Thiên Chúa và chân lý về chính mình. Bởi Người là con đường đưa tới sự nhận biết chân lý, vì chính Người là chân lý: “Xin dạy con đường lối Ngài, Lạy Chúa, để con vững bước theo chân lý của Ngài” (Tv 85,11). Tương tự như thế, Đức Kitô chính là con đường để đạt tới sự sống, vì chính Người là sự sống: “Xin dạy con biết đường về cõi sống” (Tv 15,11). Đức Giêsu đã chỉ định đích điểm của con đường này là sự thật và sự sống. Chính Người là con đường và là sự sống: Người là sự sống, nơi Người là sự sống, và Người là chân lý, vì Người là “ánh sáng cho nhân loại” (Ga 14,1), và Ánh sáng là Chân lý. Vì vậy, nơi con đường Giêsu, con người tiến bước trong chân lý và đạt tới sự sống.

Hãy tiến bước trên con đường Giêsu…

Khi đã nhận ra con đường, chúng ta được mời gọi đăng trình. Khi chúng ta đã xác định được hướng đích, chúng ta hãy tiến bước. Đức Kitô là Con đường dẫn tới Sự thật và Sự sống”, là con đường dẫn chúng ta tới sự thật về Thiên Chúa, về chính mình và toàn thể vũ hoàn. Chúng ta hãy tiến bước trên con đường Giêsu. Đó là đường khiêm nhường và hiền lành, đường tự huỷ và hiến trao. Đó là đường tình – yêu cho đến cùng.

Tiến bước trên con đường Giêsu, đường sự thật, đường dẫn tới cùng đích và là sự sống chính là “Đường hiến trao cho người khác”. Quả thực, Đấng là Đường đã khẳng định: “Không có tình yêu nào cao trọng hơn tình yêu của người hiến mạng sống vì bạn hữu của mình” (Ga 15,13). Tiến bước trên con đường Giêsu là tiến bước trên con đường tình yêu, đường của hạt lúa múc nát để “sinh hoa trái”, để đem lại “sự sống dồi dào”.

Tiến bước và kiến tạo vương quốc tình yêu. Đó là hành trình của chúng ta, của những người tuyên xưng vào con đường Giêsu, con đường đức tin. Thánh Phêrô trong bài đọc thứ hai mời gọi chúng ta: “Anh em hãy tiến lại gần Đức Kitô, viên đá sống động… được Thiên Chúa chọn lựa và coi là quý giá”. Tiến lại gần và tiến bước trên nền tảng Đức Kitô để được kiến tạo thành tòa nhà thiêng liêng, đền thờ Thiên Chúa: “Hãy để Thiên Chúa dùng anh em như những viên đá sống động mà xây nên ngôi Đền thờ thiêng liêng, hãy để Thiên Chúa đặt anh em làm hàng tư tế thánh, dâng những lễ tế thiêng liêng đẹp lòng Người nhờ Đức Giêsu Kitô” (1Pr 2,4.5).

Đường Giêsu, đường tình yêu, đường duy nhất dẫn chúng ta tới cùng đích, tới dự hội vui của con cái Thiên Chúa: “Đây là con đường, hãy tiến bước trên đó” (Is 30,21). Hãy bước theo Chúa Kitô, vì Người là chân lý mà chúng ta muốn đạt tới: “Miệng ta loan báo điều chân thật” (Cn 8,7). Hãy gắn bó với Đức Kitô, vì Người là sự sống: “Vì ai gặp được Ta là gặp được sự sống, và hưởng ân lộc Đức Chúa ban cho” (Cn 8,35).

Tiến bước theo Đức Kitô, chúng ta không thể lầm đường lạc lối, vì Người là con đường duy nhất và chân thật. Gắn bó với Người, chúng ta sẽ không rơi vào ngõ cụt, không bí lối, nhưng sẽ tiến bước trên đường đoan chính. Người ấy sẽ không bị lừa dối, vì chính Người là chân lý toàn vẹn. “Vì lời Chúa phán quả là ngay thẳng, mọi việc Chúa làm đều đáng cậy tin” (Tv 32,4). 

và trên con đường con người

Đi trên con đường Giêsu, chúng ta được mời gọi tiến bước trên con đường của con người. Chính Người đã đi vào hành trình thành nhân để dạy chúng ta tiến bước và tiến đích. Công đồng Vaticano II khẳng định: “Mầu nhiệm con người chỉ thực sự được sáng tỏ nơi mầu nhiệm Ngôi Lời nhập thể” (GS, 22).

Quả thực, nhờ Đức Giêsu Kitô, Thiên Chúa làm người, con người nhận ra con đường nơi chính mình, con đường mà Con Thiên Chúa mạc khải khi tạo dựng nên họ theo và giống hình ảnh của người. Lão tử từng dạy: “Đạo bất viễn nhân, Đường không xa rời con người”. Đức Gioan Phaolô II khẳng định: “Con người là con đường của Giáo hội”. Chân đạo luôn luôn vị nhân sinh, không xa con người. Đặc biệt, nơi Đức Giêsu, Đường duy nhất, chân thật mà Thánh Augustino mời gọi chúng ta “hãy đi qua con người và bạn sẽ đạt tới Thiên Chúa”.

Đức Giêsu, chúng ta nhân ra “con người là con đường của Giáo hội”. Đó là khẳng định của Đức Gioan Phaolô II trong Thông điệp Centessimus Annus (Bách chu niên) với tiêu đề “Con người là con đường của Giáo hội”, đặc biệt ở các số số 53-62. Ngài nhấn mạnh: Giáo Hội có trách nhiệm chăm sóc không những toàn thể nhân loại mà còn chăm sóc cho từng cá nhân sao cho muôn người được ơn cứu độ, rằng:

“Giáo Hội không quan tâm tìm cách phục hồi những đặc quyền trong quá khứ hoặc tìm cách áp đặt quan điểm của mình. Mối quan tâm của Giáo Hội là con người, con người “cụ thể”, mỗi con người được Đức Kitô kết hợp với. Con người là con đường đầu tiên Giáo hội phải đi qua để chu toàn sứ vụ của mình” (Centessimus Annus, 53).

Đức Giêsu, Đường cứu độ duy nhất như thánh Phêrô loan báo (Cf. Cv 4,12). Đó là con đường mà chúng ta phải đi qua để thành toàn, và chúng ta có sứ mạng loan báo về Người để nhân loại cũng đạt tới ơn cứu độ. Đó là ưu tiên mà các tông đồ nhấn mạnh trong bài đọc thứ nhất “chuyên lo cầu nguyện và phục vụ Lời Thiên Chúa”, nghĩa là “loan truyền những kỳ công của Thiên Chúa”, Đấng đã gọi con người bước vào dân thánh, dân được cứu độ, được đưa ra khỏi miền u tối, để tiến bước trên quan lộ đoan chính với với ánh sáng diệu huyền.

Lm. Hoa Thập tự


[1] X. Trích bài diễn giải của Thánh Thomas Aquino, tiến sĩ Hội thánh về Tin mừng Gioan (chương 14)

 

Nguồn tin:
Tags :