Chiều nắng nhạt pha màu sương khói
Lá chao nghiêng mái ngói rêu phong
Một mình bên khóm cúc vàng
Lần trong ký ức mơ màng mấy thu
Nhớ ngày ấy cũng mùa thay lá
Bước phong trần thong thả rong chơi
Chợt nghe tiếng Chúa kêu mời
Êm đềm dịu nhẹ những lời thiết tha
Đường có lúc trăm hoa đua nở
Cũng bao phen trắc trở thác ghềnh
Phận hèn bé nhỏ chênh vênh
Dõi tìm chân Chúa đường tình Can-vê
Có những buổi chiều về đơn lẻ
Trong cô phòng lặng lẽ đìu hiu
Nhìn lên thập giá huyền siêu
Hoa lòng thắm nở tin yêu đong đầy
Xin khấn nguyện từng ngày dấn bước
Xứng muôn vàn ơn phước Ngài ban
Trên đồng lúa đã chín vàng
Con nên tay thợ hân hoan ngày mùa.
Quang Lan