Mẹ giữa đài hoa
Dáng Mẹ thanh tao giữa nắng trong
Mà sao con thấy mắt như lòng Ngập tràn Chủng viện muôn ánh sáng Mắt Mẹ mến thương mát rượi lòng Mẹ đẹp đôi tay, đẹp gót son Mẹ duyên đôi má nắng hoe tròn Mẹ lùa gió biếc vào tay áo Thổi lại lòng con cả núi non Mẹ nói con nghe tiếng lẫn lời Tình thương con thở ở trong hơi Nắng chiều phớt nhẹ trên tà áo Cánh nhỏ hoa tươi vẫy vẫy chào Mẹ là nàng tiên đẹp mỗi ngày Mẹ mang hồng phúc đầy đôi tay Dịu dàng bóng Mẹ trong như suối Tình Mẹ đời con sắc hương say Nắng nhẹ chiều đông đang tắt dần Mấy chùm hoa nhỏ khép ngoài sân Hồn con nhè nhẹ dang đôi cánh Giữ lấy đài hoa, Mẹ ở gần Đêm về man mác nỗi yêu thương Đoàn con sum họp dưới làn sương Cất cao giọng hát tung hô Mẹ Lan tỏa lời kinh thấu Thiên đường Tối về vang vọng nhạc du dương Như đứa trẻ thơ đón Mẹ thương Đoàn con vui nhộn đầy hăng hái Mẹ ru êm ái khúc lòng thương Con đổi chiều mai lấy một chiều Để tìm trong Mẹ những lời yêu Thôi giọt nồng say đời tê tái Ước được đời con mến Mẹ nhiều. Lm. Phêrô Nguyễn Hiệu Phượng Trích Tập san Đức Tin Và Văn Hóa, số 12