Sáng hôm nay, có một người kiểu đại loại dội bom tôi khi đọc được những dòng chia sẻ về đời sống của những người nghèo. Tôi chả ngán dội bom tôi. Điều cần thiết là dội cho trúng và cho đúng !
Chưa chi tôi nhận được dòng chữ : "Bài này mà chắc các cha Kontum đọc thì vui lắm ! Mấy linh mục Kontum sống sang trọng ...". Kèm theo đó là vị linh mục nào đó với một mớ hình chụp với phụ nữ, con gái và tiệc tùng ...
Suy đi nhẩm lại, nhẩm tới nhẩm lui thì dường như Kontum không dám nói là 100% sống chuẩn mực. Đơn giản là có người này người kia chứ không hoàn hảo. Mà khi kiểm tra trí nhớ thì những tấm hình cô đó đưa không thuộc Kontum.
Tôi bèn đáp lại : "Cô xem lại, dường như Kontum không có linh mục này. Cô cẩn thận trước khi nói".
Sau khi xem cô nói là của Buôn Ma Thuột. Kế đến Cô nói sao Giám Mục không huyền chức cho rồi. Sống như thế này thì làm mang tiếng các cha ...
Nghe những lời đó, tôi thật nhẹ nhàng : "Cô ơi ! Con nghĩ chuyện ai nấy lo. Cha nào đó có làm điều gì đó thì Đấng Bản Quyền của người đó tính. Và, người nào làm sai thì người đó chịu trách nhiệm trước lương tâm và Chúa ...."
Đáp lại, Cố nói : "Giảng thuyết !"
Tôi im lặng. Cô nói tiếp : "Viết bài chửi khéo à ?"
Và, dĩ nhiên tôi im luôn.
Đơn giản là tôi không thích tranh luận và chưa bao giờ chửi cũng như chửi khéo ai.
Tôi trộm nghĩ mỗi người, trong thân phận làm người, ai dám nói mình không ngã, ai dám nói mình thánh thiện ?
À ! Trước khi chấm dứt, tôi có nói : "Cô ơi ! Theo con nghĩ, chuyện cha nào đó để cha nào đó lo. Bản thân mình cần cân chỉnh mình, lo lắng cho gia đình của mình. Có khi anh chị em ruột của mình có vấn đề mà mình không nói mà mình đi nói người khác ..."
Thật thế ! Ở đời ! Nên chăng đừng xét đoán để đừng bị đoán xét như Chúa Giêsu đã nói. Hơn thế nữa, chỉ có một Đấng có quyền xét xử mà thôi.
Đúng vậy ! Trước tòa Chúa, ai dám nói mình sạch tội.
Trước tòa Chúa ! Ai là quan án và ai là bị cáo !
Trước tòa Chúa. Chúa không hề hỏi ta về tội của người này người khác cũng như tội của cha này cha kia. Tội ai người đó chịu trách nhiệm trước mặt Chúa nên rồi ta bớt lăn tăn chuyện hàng xóm.
Bản thân tôi, tôi không ngại nhận sự góp ý. Đơn giản là vì tôi bất toàn. Thế nhưng góp ý như thế nào và cách nào ?
Thử hỏi góp ý mà cứ tơ hơ tốc hốc trên mạng, kèm theo đó có phải là góp ý hay không ? Hay là ...
Và đặc biệt, là người Kitô hữu ta mặc lấy tâm tình bác ái mà đối xử với nhau chứ không phải cái gì cũng đưa lên mạng.
Nhiều việc quá để cũng chả có giờ quan tâm những chuyện chả dính đến mình. Thi thoảng người này người kia gửi những trang mà người này thóa mạ người kia, giáo dân kết án linh mục ... Đọc xong thì mỉm cười và tự nhủ : "Tại sao người đó không vào thẳng cha xứ hay gặp trực tiếp người nào đó mình cần nói mà lại đưa lên mạng xã hội. Đưa lên đó để giải quyết được chuyện gì ? Người ngoài Kitô giáo cũng như những người ghét và chống đạo họ mỉm cười thôi".
Mạng xã hội hay truyền thông ngày nay rất phổ biến. Thế nhưng rồi sử dụng nó như thế nào mới là vấn đề đáng nói. Điều cần thiết cơ bản nhất đó chính là đạo đức truyền thông. Khi mình bấm send 1 tấm hình, một bài viết nào đó thì không thu hồi được. Dẫu có xóa đi nhưng người khác đã lấy xuống và truyền cho người khác rồi. Và, cũng chả xóa được khi những bài dù xóa nó vẫn còn nằm trên đám mây của google.
Hẳn, khi tôi gõ những dòng này tôi vẫn biết rằng không ít người tặng đá cho tôi. Tôi cũng chả ngại nhận đá vì có đá để xây kim tĩnh. Thế nhưmg, chỉ xin nhắc cho rằng trước mình ném đá một ai đó, mình cần nhìn lại chính bản thân mình và nên chăng đọc đi đọc lại những đoạn đầu của chương 8 Tin Mừng theo Thánh Gioan.
Tôi rất thích nghe góp ý và xin góp ý chân thành cũng như trong cung cách cá nhân chứ không phải quăng mạng. Tôi cần góp ý để ngày mỗi ngày tiến bộ hơn chứ không cần nghe những lời chỉ trích và xỉa xói.
Đơn giản là : trước khi ném đá ai xin hãy nhìn lại bản thân mình. Còn đó những dòng chữ trong Thánh Kinh : Từ người lớn tuổi nhất đã bỏ đi ... còn lại một mình Chúa Giêsu và người phụ nữ.
Nhiều người đã vấy máu rồi ! Xin cho ta bỏ hòn đá trong tay ta xuống để trước là ta nhẹ lòng thanh thản cũng như trước mặt Chúa ta được bình an.
Lạy Chúa xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa ... Xin ban xuống những ai lòng đầy thiện chí : ơn an bình.
Người Giồng Trôm