Chợt muốn biết giá trị của một năm,
Hãy hỏi người vừa thi rớt đại học.
Còn muốn biết giá trị của một tháng,
Hãy hỏi thăm người mẹ vừa sinh non.
Nếu muốn biết giá trị của một tuần,
Hãy hỏi người biên tập tuần tạp chí.
Và muốn biết giá trị của một giờ,
Hãy đến hỏi người đang yêu chờ đợi.
Nếu muốn biết giá trị của một phút,
Hỏi những người vừa lỡ chuyến tàu đêm.
Và muốn biết giá trị một khoảnh khắc,
Đến trường đua, hỏi người vừa chạm đích.
Mỗi một giây không nhiều, cũng không ít,
Là hư không, nhưng cũng là tất cả.
Giữa trưa nắng, một giây có là gì,
Giữa phòng thi, từng giây đều trân quý.
Những cuộc vui, một giây dần quên lãng,
Lúc chia tay, một giây chợt vĩnh hằng.
Người khoẻ mạnh, một giây chỉ thoáng qua,
Người đau bệnh, từng giây là sự sống.
Trên đường đua, khoảnh khắc nhiều quyết định,
Rèn tháng ngày, thành bại bởi một giây.
Dù một giây trong thời gian bất tận,
Nhưng luôn mới, hôm nay và ngày mai.
Thời gian thực chỉ có trong hiện hữu,
Hãy sống với, quý trọng từng phút giây,
Để từng giây, đời ta không hối tiếc,
Chỉ một giây có thể đổi phận người.
Tâm Gia