Suy Niệm Lời Chúa - Chúa Nhật IV PS, Năm B: Hiến Mạng Cho Đoàn Chiên

Fri,19/04/2024
Lượt xem: 140

Chúa nhật 4 Phục sinh B

(Cv 4,8-12; Tv 117; 1Ga 3,1-2; Ga 10,11-18)

Hiến Mạng Cho Đoàn Chiên

Chúa nhật Chúa chiên lành, ngày cầu cho ơn thiên triệu là dịp đặc biệt để chúng ta chiêm ngưỡng dung nhan của Mục tử hiến mạng sống vì đoàn chiên, tình yêu cao cả, yêu cho đến cùng cho đoàn chiên và từng con một. Lời Chúa của cử hành phụng vụ hôm nay mời gọi chúng ta sống niềm vui được yêu, được mang vác, chăm dưỡng bởi Mục tử nhân lành, Đấng hiến mạng vì chúng ta.

1.     Mục tử duy nhất Giêsu

Trong Cựu ước, Thiên Chúa là Mục tử của Israel (x. Gr 23; Ed 34; Tv 22). Trong Tân ước, hình ảnh mục tử được viên thành nơi Đức Kitô, Mục tử của đoàn chiên mà Chúa Cha đã ban cho nhân loại, Đấng đến để cho “chiên được sống và sống dồi dào” (Ga 10,10). Người giới thiệu mình là Mục tử Nhân lành (x. Ga 10,11.14). Người “biết chiên” của mình và “chiên biết” Người”.

Trong tiếng Hi lạp, hạn từ “biết” – “γινώσκω” nghĩa là “nhận biết”, “phân định”, có một mối tương quan thân mật. Với ngôn ngữ Do thái, “biết” là nghĩa là có một tương quan tình yêu. Sự “hiểu biết” của Mục tử và của chiên với nhau diễn tả ở đây sự thân mật - gần gũi như sự thân mật giữa Chúa Cha và Chúa Con: “Như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình vì đoàn chiên” (Ga 10,15). Sự hiểu biết và tình yêu của Mục tử Tốt lành diễn tả động lực duy nhất là trao hiến chính mình cho tất cả đoàn chiên: những con chiên của Người và cả những chiên chưa thuộc về đoàn chiên duy nhất, vì Người là Mục tử, là Đấng cứu độ thế giới (x. Ga 4,42; 1Gv 4,14).

Tình yêu của Chúa Cha, Đấng “giàu lòng thương xót” diễn tả cách trọn vẹn nơi Đức Giêsu. Qua Người, Chúa Cha đụng tới trái tim của chúng ta, trả lại cho chúng ta sự sống tròn đầy và hiệp thông với Người. Người dẫn chúng ta tới cùng đích tới “Nguồn nước sự sống” (Tv 22,1) tuôn trào từ trái tim rộng mở của Đấng chịu đóng đinh (Ga 19,34), Con Chiên vô tỳ tích và Mục tử Tốt lành. Mục tử duy nhất là Đức Giêsu, Con Chiên đã hiến mạng sống vì đoàn chiên. Trong ngày chung thẩm, Người quy tập tất cả đoàn chiên: “Đấng ngự trên ngai sẽ căng lều của Người cho họ trú ngụ. Họ sẽ không còn phải đói, phải khát, không còn bị ánh mặt trời thiêu đốt và khí nóng hành hạ nữa. Vì Con Chiên đang ngự ở giữa ngai sẽ chăn dắt và dẫn đưa họ tới nguồn nước trường sinh” (Kh 7,16-17).

2.     Đức Giêsu, Mục tử hiến mạng cho đoàn chiên

Hình ảnh mục tử mà Chúa Giêsu giới thiệu với chúng ta là hình ảnh ngọt ngào và khiêm tốn như chính Người đã nói: “Tôi là mục tử tốt lành. Mục tử tốt lành hy sinh mạng sống vì đoàn chiên” (Ga 10,11). Đó là tình yêu cao cả và đến cùng khi hiến mạng sống vì người mình yêu, vì bạn hữu của mình (x. Ga 15,13). Hình ảnh này được thánh Phêrô trong bài đọc thứ nhất trình bày trước toàn thể dân Israel: “Chính nhờ danh Đức Giêsu Kitô, người Nazareth, Đấng mà quý vị đóng đinh vào thập giá mà anh em treo trên thập giá, … Đấng ấy là tảng đá thợ xây nhà loại bỏ, nhưng là đá góc tường… Ngoài Người ra, không có một danh nào khác đem lại ơn cứu độ…” (Cv 4,9-10.11.12).

Mục tử Nhân lành “dâng hiến mạng sống mình cho đàn chiên bằng tình yêu tự hiến trên thập giá, cho người người mình yêu được sống, được sung mãn. Quả là Thiên Chúa ban chính mình, Người “yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3,16). Đó là tình yêu được nhập thể, trở nên xác thể và là bánh nuôi sống chúng ta: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời, và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống” (Ga 6,51).

3.     Nương ẩn dưới sự che chỡ của Mục tử

Vinh gia 22 diễn tả sự an toàn khi được sống dưới sự che chỡ của Mục tử: được no thỏa nơi “suối mát trong”, “đồng cỏ xanh”, và dù có bước đi trong thung lũng tối, không sợ mắc nạn, vì có Chúa ở cùng, “côn trượng Chúa” niềm an ủi tâm can. Quả thực, chính tình yêu và lòng nhân hậu của Mục tử nhân lành bảo đảm cho đoàn chiên sự an ninh, thịnh vượng. Cũng ý hướng đó, Thánh vịnh 117 trong bài đáp ca hôm nay chân nhận điều căn bản như một kinh nghiệm thiêng liêng: “Ẩn thân bên cạnh Chúa trời”, hơn cậy dựa người thế, quan vua, bởi Chúa luôn trọn tình thương qua muôn ngàn thế hệ. Muốn được sống dưới sự che chỡ của Chúa – Mục tử tốt lành, cần ý thức:

Ý thức mình được yêu bởi Thiên Chúa, Mục tử: Thánh Gioan trong bài đọc thứ hai khẳng định với chúng ta chân lý căn bản: “Thiên Chúa yêu chúng ta dường nào, đến nỗi cho chúng ta được gọi là con Thiên Chúa”. Đó là ân huệ cao cả, chúng ta trở nên nghĩa tử, những người con trong Người Con duy nhất của Chúa Cha là Đức Giêsu, Trưởng tử hiến mạng để cho chúng ta được dự phần gia nghiệp của Thiên Chúa: “Hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa” và sẽ được tỏ bày cách viên mãn khi Đức Kitô xuất hiện “chúng ta sẽ giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy như vậy”.

Ý thức mình thuộc đoàn chiên Chúa, “biết” “lắng nghe” và “đi theo” tiếng gọi yêu thương của Người: “Tôi là mục tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi và chiên tôi biết tôi”. Biết mình thuộc về là yếu tố căn bản làm nên cái chúng ta là. Vịnh gia 99,3 gọi mời: “Hãy nhìn nhận Chúa là Thượng Đế, chính Người dựng nên ta, ta thuộc về Người, ta là dân Người, là đoàn chiên Người dẫn dắt”. Bước đi dưới sự che chở của Chúa là việc tiến bước trên con đường duy nhất, luật yêu thương. Mọi lối khác sẽ dẫn chúng ta lạc nẻo, mất tự do và rơi vào hang ổ của thú dữ. Chỉ khi tiến bước theo huấn lệnh, trên Con đường duy nhất - Đường Giêsu, Mục tử và Cửa, đoàn chiên mới được an toàn và đạt tới niềm vui sống trong đồng cỏ xanh, suối nước trong và hoan tiệc nơi hội vui của con cái Chúa.

“Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì…

Tình thương và lòng nhân hậu Chúa ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời”

(Tv 22,1.6).

Lm. Hoa Thập Tự

Nguồn tin:
Tags :